好工具>古诗>诗词>韩愈>韩愈的诗>寄崔二十七立之>

寄崔二十七立之,韩愈寄崔二十七立之全诗,韩愈寄崔二十七立之古诗,寄崔二十七立之翻译,寄崔二十七立之译文

古诗

诗词工具全集 诗词查询

[唐代]韩愈

西chéngyuánwàichéng
xīnliǎng
wǎngsuìzhàn
jiāngshìsuí
xiàshěngmén
zuǒyòujīngfēn
àozuòshì
shēncóngjiàn
wénfānshuǐchéng
chūyòngwéi
zuòmiàn
gǎnlièyǎnkuī
shēngjiēshìláng
guīshěwèi
jiāxuānzhòngkǒu
kǎoguāngǎnxiá
liánniánshōu
ruòzhāihàn
huíshǒuqīngxiāngwèi
tōng
lùnxiàoshūláng
páoguāngcānchā
tóngzhìjiànchēngshuō
zhùshēn
cháibèiqiě
chuǎnzhútǒngchuī
lǎoyuànjià
yuēlùncái
lǎowēngliángfēn
léiyuèchīér
jiǎojiǎozhēngtuō
rénjiǎoxióng
yóuláirénjiānshì
fānzhī
ānyǒucháozhōngkòu
chāchìfēitiānchuí
zhùzhǎo
měngjiè
tóuyǒujiāng
jiǎoyǒusuǒ
xiànshēngōujiān
shuíbǐngzhǐhuī
tuōxuǎn
jiànǒu
yòuzuòzhāoshìbiǎn
fēimìngsuǒshī
jīngchéngzhōng
shíyíngchuī
zǒumán
ēnàizuòshàng
zuóláihànshuǐtóu
shǐwán
héngguàxīncháng
àngshícán
gǒuhán
yòngfēngāobēi
liánhuánhǎo
huàntóngxiǎn
měixúnshū
jìngsuìchāchí
xīnpiān
fēngfānwēi
yòulùnzhūmáogōng
shuǐkànjiāochī
léidiànshēngshǎnshì
jiǎolièxiāngchēng
shǔgǎnqióngjǐng
bàohuánéngchī
chàngláixiāngbào
kuìtàn
yòubǎichǐcǎi
fēihóngxiāngshèngshuāi
qiǎonéngchéng
shēnqiǎnchōugān
kāizhǎnfàng
fāngcānchuíchí
péngjiāodiāoxiè
cúnzhězhú
níng
zhuìzhuì
tóutíngshùhuō
kuángbiāojuànhán
tiáoshānshuǐ
yóuyīngxūnchí
biéláijiùshínián
jūnguā
chángdāngshì
shuízhùchūshuì
zhūnánjiēxiùlǎng
néngshǒujiāguī
wénruìzài
huīhuījiànjīnghuī
cuīchángróng
néngchíjiǔzhī
suīwèidiélǎo
léi
suǒshíjiǔchǐ齿
piāoyáojìnwēi
xuánhuāzhùliǎngyǎn
shìshī
yànxiè
yóuānxuán
dūndūnpíngshūàn
niǎoniánchī
qiěwénzhīshī
huī
túnmiánfènrǎng
tàimiào
jūnkànshírén
bèixiānténgchí
guòbànhēitóu
yīnchóngshí
huānhuámǎnyǎn
jiùsāiliǎng
guānmíngzhī
xiāngpéi
rénzhěchǐtānmào
shòuliángsuǒ
néngshíguóhuì
āilóng
jiǔxiè
xiūlíngzhòngsuīsuī
kuàngyòuyīngzhěn
níngbǎo
néngqián
nèishícánshénzhǐ
jiùzàidōngjùn
máozhǐ
huánguīfēizhǐ
wèiyángchūn
shēnggēngjiāng
máibēi
wénshūchuándào
zhàngshǐchuí
dǎng
xīnēnshìxián
láiluòshàng
xiāngdàiānpái
yǒushuāngyǐnzhǎn
yínzhū
huángjīnxiàng
diāojuānmiàogōngchuí
nǎilíngqiānjīng
yāowēizhōng
yóunéngzhēngmíngyuè
bǎidiàochūmiǎo
cǎohuā
biànshī
miánmiánxiāngjiūjié
zhuànghuánchéng
róngshù
zhuóyànjiē
jīngxīngjūnshēn
shīsuǒféngbǎi
yuèdào
mǐnmiǎnkuī
cǎomíngzǎi
yánchǒuróngwěi
yuànjūnhéngzhī
hángzhǐsuì觿
duì
dāngfēnzhī
韩愈
韩愈[唐代]

韩愈(768年-824年12月25日),字退之,河南河阳(今河南省孟州市)人,自称“祖籍昌黎郡”,世称“韩昌黎”、“昌黎先生”。唐代中期大臣,文学家、思想家、政治家,秘书郎韩仲卿之子。元和十二年(817年),出任宰相裴度行军司马,从平“淮西之乱”。直言谏迎佛骨,贬为潮州刺史。宦海沉浮,累迁吏部侍郎,人称“韩吏部”。长庆四年(824年),韩愈病逝,年五十七,追赠礼部尚书,谥号为“文”,故称“韩文公”。元丰元年(1078年),追封昌黎郡伯,并从祀孔庙。韩愈作为唐代古文运动的倡导者,名列“唐宋八大家”之首,有“文章巨公”和“百代文宗”之名。与柳宗元并称“韩柳”,与柳宗元、欧阳修和苏轼并称“千古文章四大家”。倡导“文道合一”、“气盛言宜”、“务去陈言”、“文从字顺”等写作理论,对后人具有指导意义。著有《韩昌黎集》等。更多

古诗大全

寄崔二十七立之全诗由好86古诗词网为您提供寄崔二十七立之全诗解释,其中包含寄崔二十七立之拼音,寄崔二十七立之解释,寄崔二十七立之译文等相关内容,延伸阅读还有韩愈所有的诗,希望对您有所帮助!